Nhớ người con gái
Da em sáng như ngàn bông tuyết trắng
Miệng em hồng từa tựa bóng hồng xinh
Tóc em dài như làn mây đen biết
Miệng em cười làm say đắm tình anh
Mỗi bước em đi như hàng liễu xanh phây phất
Dáng em ngồi như nàng tiên xinh xuống thế
Ánh mắt em chứa đầy bao hy vọng
Hóe mắt em buồn để đau nhói lòng anh
Em hỡi !!!
Vì yêu em tôi đã bỏ lại tất cả
Sau lưng tôi đâu có bao kỉ niệm
Vẫn mong em cảm nhận được tình tôi
Em có biết tình anh không vời vợi
Nhưng trái tim anh vẫn chứa đầy bóng hình em
Dẫu thời gian có làm phôi phai mọi thứ
Nhưng Lòng anh vẫn tựa đá ngàn năm
Ngàn năm sau đá vẫn là đá
Trái tim anh vẫn mãi mãi có em
Em có biết, người yêu ơi có biết?
Anh vẫn ngồi đây thương hoài bóng ngàn năm…
- Bắc Nguyễn -
Truyện Mây và Nước
Thửơ xa xưa đã có Mây
và Nước
Nước vốn của mây, rồi Mây
là nước…
Khi Mây kia hội tụ, Nước
cũng hòa theo Mây
Mây với Nước phải đâu là
tình ?
Rồi bổng đâu một cơn
gió xua tan
Nước rời xa Mây đem
bao kỉ niệm
Một cơn mưa như đổ lệ
tình thân
Nước đành xa Mây hẹn
lại đợi chờ…
Anh và Em như Mây và
Nước
Đã bên nhau bao thời
gian thắm thiết
Rồi chợt đâu khiến ta
đành xa cách
Phải đâu cơn gió kia
đã chia cách tình ta
Anh tự hỏi lòng sao
mình lại xa cách???
Em xa anh với mắt đẫm
ướt nhòa
Nước mắt em hay những
giọt Mưa rơi
Nát lòng anh, nhói cả
tim anh
Anh với Em nay đã xa
cách
Nhưng lòng anh vẫn
nghĩ về em
Dẫu thời gian phôi
pha bao kỉ niệm
Nhưng anh mãi mong
chờ ngày gặp lại
Mây và Nước vốn là
của nhau
Mây cần Nước và Nước
cũng là của Mây
Anh với em đã là một
thể
Mãi cần nhau như
duyên nợ tình Mây Nước
- Bắc Nguyễn -
0 nhận xét:
Speak up your mind
Tell us what you're thinking... !